Bốn người mù đi dò dẫm trên đường. Từ phía trước, một con voi đang tiến lại.
– Kìa hãy tránh cho voi đi! Khách qua đường thét bốn anh mù.
Bị tính tò mò kích thích, họ hỏi :
– Thế con voi nó như thế nào? Cho chúng tôi xem với?
Khách qua đường bèn xin ông quản tượng dừng voi lại. Ông quản tượng đồng ý dừng voi lại và bốn người mù lần đến sờ voi. Người thứ nhất sờ được cái vòi, người thứ hai sờ cái chân, người thứ ba sờ cái bụng và người thứ tư túm được cái đuôi. Sờ xong ông quản tượng liền đánh voi đi. Khách qua đường hỏi bốn người mù:
– Thế nào? Bây giờ các anh đã biết được hình dáng con voi rồi chứ?
– Vâng, bây giờ thì chúng tôi biết rồi.
– Thế nó ra làm sao?
Người mù sờ được vòi nói:
– Nó giống như như con rắn to cuộn tròn lại.
Người mù sờ cái chân nói:
– Không phải, anh nhầm rồi. Nó giống như cái cột nhà chứ!
Người mù sờ cái bụng nói:
– Hai anh nhầm. Con voi giống như thùng chứa nước.
Người mù sờ đuôi nói:
– Các anh điều nói sai bét. Nó giống sợi dây tam cố dùng để buộc thuyền.
Thế là bốn người mù đều bị nhầm lại ba hoa với nhau.
Tuy vậy mỗi người trong bọn họ đã nói được một phần sự thực: ai biết ngần nào thì nói ngần ấy.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét