Truyện ngụ ngôn 365 - Một con Chó Sói gầy giơ xương sắp chết đói tình cờ gặp một con Chó Nhà đi ngang qua. “A, người anh em”, Chó Nhà nói “Tôi biết mà, cuộc sống thất thường của anh sẽ sớm hủy hoại anh. Tại sao anh không làm việc đều đặn như tôi, và thường xuyên nhận thức ăn của chủ ?”
“Tôi đồng ý chứ” Sói nói, “nếu tôi có được một chỗ ở.”
“Tôi sẽ sắp xếp việc đó dễ dàng cho anh,” Chó bảo, ” đi với tôi tới chỗ chủ nhà rồi anh sẽ chia sẽ công việc với tôi. Giúp tôi canh nhà chủ”
Thế là Sói và Chó cùng nhau đi về thành phố. Trên đường đi, Sói nhận thấy lông trên một phần cổ Chó bị trụi nhiều, nó liền hỏi Chó làm sao lại bị trụi lông.
“Ồ, không có gì,” Chó nói. ” Đó chỉ là vết vòng cổ xích tôi vào ban đêm; nó chà xát cổ một chút, nhưng ai rồi cũng sớm quen với nó mà.”
“Thế ư?” Sói bảo. “Vậy thì tạm biệt anh, cậu Chó.”
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét