-“Chào anh bạn gà rừng bé bỏng của tôi !Vừa nghe thấy tiếng gáy thánh thót của bạn , tôi liền tìm đến thăm bạn ngay.”
“Cảm ơn lời lẽ thân tình của chị “.-Gà rừng trả lời.
Cáo giả bộ không nghe thấy, nó nói tiếp :
-“Anh bạn nói gì thế ? Tôi không nghe thấy gì . Anh bạn gà rừng bé bỏng của tôi, giá bạn xuống bãi cỏ này mà dạo chơi chuyện trò với tôi, chớ ở trên cây tôi chẳng nghe rõ.”
Gà rừng bảo:
“Tôi sợ xuống bãi cỏ. Họ nhà chim muông chúng tôi đi dưới mặt đất nguy hiểm lắm.”
-“Hay bạn sợ tôi ?”-Cáo hỏi
-“Không phải sợ chị, mà tôi sợ là sợ các con thú khác.”-Gà rừng trả lời.-“Trên đời có đủ loại thú khác nhau.”
-“Không, anh bạn gà rừng bé bỏng của tôi.Vừa rồi có lệnh ban bố rằng trên khắp mặt đất này hòa bình rồi.”
-“Thế thì tốt.”-Gà rừng nói, – “chứ không thì thấy bầy chó đang chạy kia , cứ theo lệ cũ thì chị hẳn đã phải chuồn cho mau rồi , còn bây giờ thấy chị chẳng lo sợ gì nữa.”
Cáo nghe nói đến chó , vểnh tai lên và đã toan bỏ chạy.
-“Chị định đi đâu thế?”-Gà rừng nói: “Bây giờ lệnh đã ban bố rồi kia mà , chó sẽ không động đến chị.”
-“Nhưng mà ai biết được!”- Cáo nói : Có thể bọn họ chưa nghe gì về lệnh ấy!!! – Và nó ù té chạy.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét