Rất lâu trước kia, ở một vương quốc tận cuối phương trời xa phía bên kia khu rừng rậm rạp. Cuộc sống nơi đây vô cùng yên bình và hạnh phúc sau thời gian dài đấu tranh triền miên giành lại quyền tự do. Vị anh hùng đã đứng lên lãnh đạo nhân dân của vương quốc trong cuộc chiến đó đã được suy tôn lên làm vị vua đầu tiên của quốc gia này.
Nhưng sau khi kết thúc thời gian dài chinh chiến, người dân nơi đây chỉ biết an nhàn hưởng thái bình, sống chỉ lo cho lợi ích của bản thân. Không ngoại lệ, vị hoàng đế kia bị hào quang của quyền lực cùng địa vị làm mờ mắt, chỉ lo ngồi cao ăn chơi sa đọa, ông quên luôn cả việc chăm lo cho cuộc sống của dân chúng.
Bọn tham quan trong chiều vì muốn khiến nhà vua ngày càng bỏ bê triều chính, bọn chúng lập mưu đưa lên cho ông ta một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần và xúi giục ông lập người đó làm hoàng hậu.
Tuy nhiên, người thiếu nữ này không làm theo lời xúi bẩy của bọn quan tham, khi trở thành hoàng hậu, nàng luôn bên cạnh khuyên bảo nhà vua và giúp đỡ nhà vua chăm lo triều đình và quan tâm đến dân chúng. Vì vậy bọn tham quan vô cùng căm ghét nàng, dù vậy chúng cũng không thể làm gì được vì nhà vua vô cùng thương yêu nàng.
Truyện cổ tích sự tích hoa hồng
Đến một ngày kia, hoàng hậu sinh được một bé trai kháu khỉnh và đáng yêu. Có điều lạ là cơ thể của nó trong suốt như pha lê, có thể nhìn rõ từng mạch máu, đường gân và trái tim.
Nhân cơ hội này, lũ tham quan liền bên cạnh dèm pha nói hoàng hậu là phù thủy và truyền tin khắp nơi trong nước. Chịu áp lực nặng nề từ quân thần cùng người dân, nhà vua cuối cùng đã hạ lệnh phế truất ngôi vị hoàng hậu, và đuổi nàng cùng đứa bé trai kỳ lạ ra khỏi hoàng cung.
Hoàng hậu bất lực trước hoàn cảnh, nàng liền đem theo con nhỏ rời bỏ hoàng cung, trở thành một thường dân lang bạt. Nhưng nàng cùng con mình đi tới đâu cũng đều bị dân chúng chửi bới, xua đuổi thậm chí nàng còn bị đánh đập thậm tệ. Mặc dù vậy, nàng vẫn cố gắng bao bọc cho con trai khỏi mọi tổn thương từ bên ngoài.
Mang theo bao vết thương nặng nhẹ trên người, hoàng hậu bế theo con trai đi đến tận khu rừng già, sau đó vì kiệt sức mà ngã xuống. Nàng nhìn đứa con thơ mới ra đời chưa được bao lâu, dù biết mình không trụ được bao lâu, nhưng không biết làm thế nào, nàng đau đớn đưa tay vuốt ve con trai một chút rồi chết.
Mẹ chết, đứa bé bơ vơ giữa rừng già, nó đói nên khóc thét lên. Thượng đế trên trời nghe được tiếng khóc thương tâm của đứa trẻ, người động lòng bèn ngó xuống dưới trần gian. Gặp cảnh tượng đó, người vô cùng tức giận trước lòng dạ độc ác của người dân nơi vương quốc đó. Vì thế ngài liền sai người xuống đưa đứa trẻ đáng thương vào tận rừng sâu và nuôi nó lớn trong tình thương của thiên nhiên và muôn loài.
Thượng đế sau đó còn ban xuống vương quốc kia lời nguyền làm cho toàn dân đều bị mọc gai nhọn khắp người để cả đời không ai gần gũi được với ai cho đến khi họ biết yêu thương lẫn nhau.
Từ ngày đó, tại vương quốc này, từ nhà vua cho tới tôi tớ, cùng toàn bộ dân chúng đều mang trên mình một lớp gai sắc nhọn. Nhưng dù vậy bọn họ vẫn cứ sống ích kỉ như trước, vì lợi ích của bản thân mà bằng lòng trả giá và chấp nhận sự cô đơn ám ảnh suốt đời.
Không lâu sau đó, một quốc gia láng giềng nghe được tin rằng vương quốc này đang dần yếu thế, liền đem quân đội tới xâm lược. Quân địch tràn vào vương quốc, nhưng toàn dân không ai dám đứng ra bảo vệ quốc gia của mình, mỗi người đều lo sợ mà trốn tránh nghĩa vụ của một công dân.
Nhà vua tuổi cũng đã cao, sức khỏe cũng yếu, nhưng vì bị đám bầy tôi ham sống sợ chết dùng áp lực đẩy ra nơi chiến trường. Không địch nổi sức mạnh to lớn của quân địch, nhà vua nhanh chóng thất bại. Khi ông ta trở lại cung điện mới hay tin lũ bầy tôi của mình đã đem hoàng thành dâng không cho giặc.
Quá tức giận, nhà vua liều mình công thành nhưng sau cùng vẫn thất bại, không những thế, ông ta còn bị trúng một mũi tên tẩm thuốc độc. May mắn là một đám quân trong thành đã liều mình cứu nhà vua ra khỏi cơn mưa tên rồi hộ tống ông chạy trốn vào tận rừng hoang.
Nhìn cảnh đám tàn quân kẻ chết người bị thương la liệt chung quanh, lúc này nhà vua mới nhớ tới vị hoàng hậu của mình, ông vô cùng hối hận vì khi trước đã không nghe lời khuyên răn của vợ. Rồi ông lại nhớ tới đứa con trai đáng thương đã bị ông bỏ rơi khi trước. Sau đó nhà vua đổ bệnh vì vết thương trở nặng.
Quân địch vẫn một mực vây khốn ngoài bìa rừng, bên trong thì đám binh sĩ còn lại quyết tử thủ, nhất định không chịu thỏa hiệp với quân thù. Cùng lúc đó, nhà vua cũng tích cực lập chiến khu trong rừng để luyện binh dàn trận.
Thời gian qua đi, người dân chịu sự áp bức bóc lột khắc nghiệt của quân xâm lược, đồng thời nghe đồn về quốc gia huyền bí tận sâu trong khu rừng kia. Họ bắt đầu trốn vào rừng.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét